Edit: Mèo
---------------------------------------
Rạng sáng Tái Nhĩ Đảo quả nhiên có mưa nhỏ, tí tách tí tách, rơi nguyên một đêm.
Sau khi An Tri Mĩ cùng Tư Cẩn nói chuyện, tìm ra cái cớ hoàn mỹ nhất cho cái việc trêu chọc và các loại hành vi vô lễ của hắn —— thời thơ ấu bất hạnh, không có bạn bè.
Thật sự quá thảm.
Khó trách lại như vậy.
Nghĩ đến đây, Tư Cẩn trong lòng An Tri Mĩ liền thuận mắt lên không ít.
An Tri Mĩ thở dài một tiếng, khóa lại túi ngủ, chìm dần vào giấc ngủ mơ màng trong khi lắng nghe tiếng mưa tí tách nhịp nhàng, trong lúc nửa mơ nửa tỉnh lại mơ hồ nghe thấy mấy tiếng thét chói tai.
Ngày hôm sau, mọi người tập trung đông đủ.
Ngải Dao nhìn đội mấy người Tiết Thành mà khiếp sợ, "Các cậu buổi tối không ngủ được à? Sao lại thành một đám gấu trúc thế này."
Ba người nhóm Tiết Thành trước mắt đều là xanh đen, sâm nữ Từng Kỳ càng là hơi thở thoi thóp, bộ dáng như đã chịu kinh hách thật lớn, phảng phất giây tiếp theo sẽ mau xỉu đến nơi.
Từng Kỳ khuôn mặt nhỏ trắng bạch, âm thanh suy yếu nói: "Cái cây che phía trên nhà bọn tôi...... Lúc nửa đêm không biết ra sao liền rớt ra vô số sâu."
An Tri Mĩ sợ hãi cả kinh, toàn bộ lông tơ trên người đều dựng thẳng lên, cậu vô pháp tưởng tượng đến cái cảnh ngủ đến nửa đêm lúc lơ mơ tỉnh dậy thấy cả trong lẫn ngoài đều là sâu bọ lúc nhúc kinh tởm đến thế nào.
Những người khác đều đang an ủi Từng Kỳ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-trang-a-bi-doi-thu-mot-mat-mot-con-danh-dau/899215/chuong-11.html