Chương 75
Tuy đã vào hạ, nhưng tiết trời ở kinh thành lúc này rất dễ chịu.
Ánh nắng mặt trời chiếu lên người mang theo hơi ấm thoải mái, thỉnh thoảng có cơn gió mát khẽ thổi qua, càng khiến người ta khoan khoái.
Tạ Trường Sinh không ở yên được, bám theo Tạ Trừng Kính chạy vào núi hai ngày.
Ngày đầu tiên, Tạ Trừng Kính chăm sóc lúa nước của mình, Tạ Trường Sinh và Tuế Tuế thì ngồi bên cạnh bứt lá cỏ chơi.
Ngày thứ hai, Tạ Trừng Kính vẫn chăm sóc lúa nước, còn Tạ Trường Sinh thì lấy con diều Cố Phi Y tặng mình hồi ở Giang Nam, thả diều bên cạnh.
Một lúc sau, Tạ Hạc Diệu và Phương Lăng cũng đến.
Phương Lăng không biết lấy từ đâu ra một gói giấy dầu ném cho Tạ Trường Sinh, Tạ Trường Sinh ngửi thấy mùi thơm ngọt, mở ra, quả nhiên bên trong là một gói bánh ngọt.
Tạ Trường Sinh cảm ơn: “Cảm ơn Phương Lăng ca ca! Chỉ cần mỗi ngày ta cắt một nửa ra ăn, như vậy ta sẽ luôn có điểm tâm để ăn!”
Lời này vừa thốt ra, cả Tạ Trừng Kính và Phương Lăng đều nhíu mày.
Suy nghĩ hồi lâu, cả hai đều im lặng.
Chỉ có Tạ Hạc Diệu là tán thưởng: “Thiên tài! Nhóc ngốc nhà chúng ta chính là thiên tài tám tuổi biết nói, mười tuổi biết đi, mười lăm tuổi tự ăn cơm được!”
Tạ Trừng Kính, Phương Lăng: “…”
Còn có thể mỉa mai người khác một cách vòng vo như vậy sao?
Nhìn lại Tạ Trường Sinh, y căn bản không nghe ra có gì không ổn, còn vỗ tay cho Tạ Hạc Diệu.
Phương Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818181/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.