Chương 67
Một ngày sau, đoàn người vi hành lại bị chia ra một nửa.
Họ cùng lão hoàng đế lên chiếc thuyền khách đi về phía Nam.
Lão hoàng đế vuốt râu ngồi ở ghế bên mạn thuyền, càng nhìn những người lên thuyền, sắc mặt càng trầm xuống.
...Sao toàn là trẻ con, ông lão, bà lão thế này?
Lão thầm chửi trong lòng, sắc mặt gần như đen kịt như đáy nồi. Từ mỹ nhân xoa xoa cái bụng hơi nhô lên nép vào bên cạnh lão hoàng đế, nhẹ giọng nói gì đó.
Cố Phi Y đứng đó, lấy trà ra pha cho lão hoàng đế.
Còn Tạ Trường Sinh tuy ngồi ngay đối diện lão hoàng đế, nhưng lại không mấy quan tâm đến chuyện xảy ra trước mắt. Y chỉ ôm Tuế Tuế thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn mặt hồ, rồi lại nhìn những người lên thuyền.
Một bà lão vác bọc hành lý, một đôi vợ chồng già dắt tay ba đứa trẻ, một bà cụ lẩm bẩm một mình "đồ đạc không được đè hỏng nếu không con dâu không được ăn".
Mặc dù chỗ họ ngồi không bắt mắt nhưng hễ có người lên thuyền, ánh mắt của họ đều bất giác lướt qua mặt Tạ Trường Sinh và Cố Phi Y một vòng, rồi lại một vòng nữa.
Tạ Trường Sinh vẫn giữ vững phẩm chất tốt đẹp là nổi điên mọi lúc mọi nơi.
Y hét lớn: "Ra ngoài đường, thân phận là do mình tự tạo! Thực ra ta là một idol sắp ra mắt! Chụp ảnh chung một tấm mười lăm đồng, bắt tay một lần hai mươi đồng, mọi người xếp hàng đi!"
Lão hoàng đế tức giận nói: "Trường..."
Vậy mà lão lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818173/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.