Chương 56
Trường săn.
Phương Lăng kéo căng dây cung, rồi đột ngột buông tay.
Mũi tên "vút" một tiếng bay đi, găm trúng con hươu đực ở đằng xa.
Có thị vệ đến xem, vui vẻ quay về báo cáo: "Một mũi tên của Tiểu Hầu Gia xuyên thẳng mắt hươu, con hươu chết mà không chảy một giọt máu!"
Những người xung quanh lập tức nịnh bợ: "Tài bắn cung của Tiểu Hầu gia giỏi quá!"
Hôm nay có rất nhiều công tử của các thế gia và thanh niên tài tuấn cùng độ tuổi tụ tập lại, cùng nhau vui vẻ đi săn bắn, thắt chặt tình cảm.
Phương Lăng vẫn luôn ở trong quân đội đánh giặc, cuối năm ngoái mới về kinh, nên không quen biết nhiều người.
Hôm nay vốn dĩ hắn không muốn đến, nhưng bị mẫu thân và đại tỷ ép buộc. Nói những lời như "Con không thể lúc nào cũng ở nhà, cũng phải ra ngoài kết bạn" vân vân.
Nhưng Phương Lăng hắn đâu phải không có bạn bè.
Hắn có vài người anh em thân thiết từ nhỏ, gần đây còn có mối quan hệ khá tốt với Thái tử và nhị điện hạ, thỉnh thoảng tặng quà cho nhau, trò chuyện vài câu.
Ồ, còn có Tạ Trường Sinh.
Nghĩ đến Tạ Trường Sinh, điều đầu tiên hiện ra trong đầu Phương Lăng là đôi mắt của Tạ Trường Sinh.
Khóe mắt hơi trĩu xuống, không còn kiêu ngạo, mà lờ mờ và vô hồn. Khi nói những lời điên rồ linh tinh, đôi mắt sẽ hơi mở to, khi bị chọc cười thì sẽ nheo lại, phát ra tiếng cười khẽ.
Tạ Trường Sinh bây giờ còn ngoan hơn cả con chó hèn mà hắn nuôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818162/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.