Chương 52
Tạ Trường Sinh ném xong quần áo, ngồi xổm trên đất lắng nghe mấy người phía sau trò chuyện.
Rượu đã cạn vài vòng, câu chuyện của mấy vị đại nhân cũng đã được mở ra.Họ trò chuyện từ thiên văn địa lý cho đến nông nghiệp thủy lợi, từ thơ ca phú lại chuyển sang chuyện Cố Phi Y trẻ tuổi tài cao.
Tạ Trường Sinh nghe những lời xã giao này đến đau đầu.
Y tiến đến gần vị Tuần phủ Bình Thành Vương Nặc có bộ râu dê màu trắng đen xen lẫn, hỏi ông ta: "Chúng ta nói chuyện gì đó k*ch th*ch hơn được không?... Cho ngươi năm trăm lạng bạc, ngươi có dám đi sờ cứt chó không?"
Vương Nặc: "...Cái này..."
Tạ Trường Sinh thấy Vương Nặc do dự, khinh thường cười khẩy một tiếng: "Cố Phi Y dám đấy!"
Cố Phi Y: "..."
Trong một khoảng lặng không ai dám lên tiếng, Cố Phi Y cười như không cười nhón một hạt lạc, ném vào người Tạ Trường Sinh: "Cứ đợi đó."
"Đợi thì đợi," Tạ Trường Sinh khí thế hừng hực: "Khi ngươi tìm ta tính sổ, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là một kẻ hèn nhát thực sự!"
Cố Phi Y nhắm mắt lại, lại nhón một hạt lạc khác ném vào trán Tạ Trường Sinh: "Im lặng."
Tạ Trường Sinh "Ồ" một tiếng, cúi đầu tìm tìm, nhặt hạt lạc rơi trên áo lên ăn.
Cố Phi Y nhìn, "Hừ" một tiếng cười khẽ.
Đợi mấy vị đại nhân đó đi, trời đã tối, Cố Phi Y ngửi thấy mùi rượu và phấn son trên người mình, ghê tởm nhíu mày.
Phùng Vượng lập tức lấy cho hắn quần áo mới, lại lấy ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818158/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.