Chương 47
Ngày hôm sau lão hoàng đế truyền khẩu dụ, muốn Tạ Trường Sinh đến Dưỡng Tâm Điện yết kiến.
Nghĩ đến việc lão hoàng đế nổi giận trong yến tiệc Rằm tháng Giêng, Tạ Trường Sinh có chút rụt rè.
Vị thái giám đến truyền lời lại cười nói: "Chưởng ấn nói, tiểu điện hạ cứ qua đó là được."
Nghĩ đến lời Cố Phi Y nói đêm qua, lòng Tạ Trường Sinh lại thả lỏng trở lại. Y vừa đi vừa chơi, làm cho các cung nhân đi theo mệt muốn chết, cuối cùng cũng đến được Dưỡng Tâm Điện.
Lão hoàng đế lười biếng dựa trên giường như thường ngày, một tay rượu ngon, một tay mỹ nhân.
Và Cố Phi Y cũng ngồi ở vị trí cũ bên cạnh lão, đang thay lão hoàng đế phê duyệt tấu chương.
Thấy Tạ Trường Sinh đến, Cố Phi Y ngẩng đầu nhìn một cái, rồi lại mỉm cười cúi đầu. Còn lão hoàng đế thì không nổi giận nữa, ngược lại tỏ ra ôn hòa.
"Trường Sinh," lão hoàng đế không ngừng dùng tay v**t v* bụng của người phụ nữ trong lòng, như đang chơi một món đồ vật vậy.
Lão dịu dàng hỏi Tạ Trường Sinh: "Cởi áo trong của ngươi ra."
Tạ Trường Sinh chớp chớp mắt, chậm chạp giơ hai tay lên khoanh trước ngực: "Ta không làm."
Lão hoàng đế dỗ dành: "Trường Sinh, ngoan nào."
Tạ Trường Sinh giả vờ như không nghe thấy, đột nhiên giơ chân dậm dậm nền đất: "Cái sàn này đúng là sàn nhà."
Lại ngẩng đầu nhìn trần nhà: "Cái trần nhà này đúng là trần nhà."
Lão hoàng đế: "..."
Tuy Cố Phi Y không ngẩng đầu, nhưng nụ cười trên khóe môi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818153/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.