Chương 27
"Khi cưỡi ngựa, bị cọ xát mà rách da."
Đối mặt với câu hỏi của Cố Phi Y, Tạ Trường Sinh trước tiên trả lời, sau đó lại hỏi: "Rõ ràng là ta ngồi trên lưng ngựa, tại sao lại là ta bị thương? Vậy rốt cuộc đây là người cưỡi ngựa, hay ngựa cưỡi người?"
Cố Phi Y: "..."
Hỏi hay lắm, rất có thiện ý.
Lần sau không được hỏi nữa.
Hắn đặt Tạ Trường Sinh xuống đất, thấy y chống tay vào tường, đứng lảo đảo, lông mày nhăn lại: "Sao không nói sớm?"
Tạ Trường Sinh hít một hơi khí lạnh: "Ta cũng vừa mới phát hiện ra."
Cố Phi Y khẽ "chậc" một tiếng, gọi cung nhân, dặn họ chuẩn bị kiệu mềm.Tạ Trường Sinh lại ngây ngốc hỏi: "Làm gì?"
"Làm gì?" Cố Phi Y nhẹ nhàng lặp lại.
Hắn nghĩ thầm vật cưng bị va vào đầu một cái, đến cả việc bị thương cần nghỉ ngơi và dùng thuốc cũng không biết, trong lòng bỗng dâng lên chút cảm xúc muốn thở dài.Hắn nói: "Đương nhiên là về tẩm cung nghỉ ngơi bôi thuốc."
Tạ Trường Sinh "ồ" một tiếng: "Nhưng ta còn chưa ăn xong bữa tối."
Đôi mắt dài hẹp của Cố Phi Y nheo lại: "Có ta ở đây, đương nhiên tiểu điện hạ sẽ không bị đói."
Cung nhân khiêng kiệu mềm dừng trước mặt hai người, Cố Phi Y hơi cúi người đưa cánh tay cho Tạ Trường Sinh, để y vịn lên kiệu.
Đợi Tạ Trường Sinh lên rồi, Cố Phi Y cũng ngồi lên.
Tạ Trường Sinh hỏi: "Cố Phi Y, ngươi về cùng ta sao?"
Cố Phi Y nói: "Đương nhiên."
Lúc đầu Cố Phi Y ngồi bên cạnh Tạ Trường Sinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818133/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.