Chương 8
Tạ Trường Sinh vẫn duy trì tư thế quỳ xuống đất, ngửa đầu ra sau, quả nhiên thấy được Cố Phi Y.
Trời vào thu nhưng đối với Tạ Trường Sinh vẫn cảm thấy nóng, thế mà người kia lại khoác một chiếc áo choàng xanh ngọc ra ngoài. Điều này càng làm tôn lên làn da trắng noãn và gương mặt như ngọc quan của hắn.
Tạ Trường Sinh và Cố Phi Y bốn mắt nhìn nhau một lúc lâu. Nhiều người không dám nhìn thẳng vào mắt Cố Phi Y, đôi mắt dài hẹp kia cười như không cười, lạnh lùng vô cùng. Ánh mắt ấy như một con thú săn mồi, ai bị nhìn trúng cũng phải ra mồ hôi lạnh dù đang là giữa mùa hè.
Tạ Trường Sinh lại không sợ, ngơ ngác nhìn Cố Phi Y, đột nhiên hỏi: "Ngươi là ai?”
Vừa nói xong, Cố Phi Y nghiến răng, biết người này ngốc, nhưng đến lần này là lần thứ ba hỏi tên hắn rồi. Mà không phải y nhớ rất kỹ tên Tạ Hạc Diệu sao? Tại sao chỉ quên mình? Thiệt thòi hắn còn cho Tạ Trường Sinh ăn vài miếng điểm tâm.
Cố Phi Y tiến lên, dừng lại trước mặt Tạ Trường Sinh. Hắn hơi cúi người vươn cánh tay phải ra, không trả lời câu hỏi của Tạ Trường Sinh ngược lại nói: "Đứng lên đi.”
Tạ Trường Sinh theo bản năng đặt lên cánh tay Cố Phi Y, hương mai lạnh lẽo len vào mũi Tạ Trường Sinh, mặc dù qua lớp áo choàng và ống tay áo, y vẫn cảm nhận được hơi lạnh như băng từ cơ thể Cố Phi Y và sức mạnh trong cánh tay ấy.
Dựa vào cánh tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818114/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.