La trại chủ cho rằng an bài như vậy đã xong, ai dè đâu tam đệ tử của ông lại không chịu nghe theo sắp xếp, tự ý trốn xuống núi.
Trốn thì cũng thôi đi, thiếu niên trưởng thành rồi ra ngoài trải nghiệm là chuyện bình thường, nhưng điều không tốt chính là...
"Ai.., cái đứa nhỏ này bỏ đi cũng không nói. Với cái tính thật thà ngốc nghếch của nó, ra ngoài không phải sẽ chịu thiệt hay sao." Hoa nương thở dài, vẻ mặt mang đầy lo lắng nói.
La lão mày cũng nhíu lại, biết vậy ông để cho nó đi theo đám tiểu Nhất cho rồi.
Liếc mắt nhìn La Tứ Thiếu đang chậm rãi ăn uống ở bên kia, trong lòng ông lại càng thêm buồn bực.
Thằng nhóc này cái gì cũng không quan tâm, ngoại trừ xuống núi phụ trợ "cướp bóc" ra thì cả ngày đều không thấy mặt mũi. Rõ ràng biết lão Tam trốn xuống núi lại không nói sớm, làm hại ông bị Hoa nương mắng một trận, cắt luôn phần ăn.
La trại chủ rất là không vui, vì cái gì ông đã không được ăn cơm lại còn phải đi giải quyết hậu quả cho nó chứ?
Nghĩ thông rồi, La trại chủ liền nắm tay che miệng khẽ ho một tiếng, làm như không có việc gì nói:
"Tiểu Tứ, con mau ra ngoài đi tìm tiểu Tam về đi."
Thân ảnh La Tứ Thiếu hơi khựng lại, sau đó gật gật đầu ôm kiếm đứng dậy đi về phía phòng mình thu thập đồ đạc.
Y đi rồi, nửa ngày sau La trại chủ mới bồn chồn tự hỏi: "Ai nha, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-lam-tan-nuong-ta-bi-phu-quan-giam-long/2730370/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.