"Đây là cái thứ gì?" Hình Thiên nhìn một lượt món ăn được bày trên bàn, giọng điệu âm trầm đến dọa người.
Đám nha hoàn hầu hạ mặt cắt không còn một giọt máu, giọng nói mang theo bất an run rẩy:
"Bẩm trang chủ, đây là... là..."
"Mấy thứ này mà cũng dám đem cho phu nhân ăn, các ngươi là ngại mình sống lâu sao?"
Hình Thiên giơ tay định hất đổ bàn ăn, La Tứ Thiếu không cảm xúc nâng đũa chặn hắn lại, khuôn mặt lạnh nhạt bình tĩnh nói:
"Ngươi làm gì? Ta còn muốn ăn cơm."
Hình Thiên nhìn vẻ mặt không sao cả của y, cứ như chuyện này rất bình thường không có gì to tát, tâm hắn càng thêm áy náy.
"Để ta bảo nhà bếp làm đồ ăn khác cho phu nhân, cơm canh đạm bạc như vậy không cần ăn."
La Tứ Thiếu liếc mắt nhìn "cơm canh đạm bạc" trên bàn, có thịt, cá, rau xanh đủ cả, so với ở trong sơn trại của bọn họ tốt hơn không biết bao nhiêu lần, cổ họng hoàn toàn câm nín.
Tên này ăn sung mặc sướng quen rồi, không biết được nỗi khổ của bình dân bá tánh như họ. Y mở miệng đáp:
"Đã dọn lên rồi thì cứ ăn đi, đổi tới đổi lui làm gì, ta đói rồi."
Nói xong y tiếp tục giơ đũa gắp đồ ăn bỏ vào trong miệng, động tác nhanh nhẹn nhưng không có nửa điểm thô lỗ.
Hình Thiên nhìn y thản nhiên ăn uống, ánh mắt sâu thẳm hiện lên vẻ phức tạp, vừa áy náy lại có chút tự trách, hắn mở miệng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-lam-tan-nuong-ta-bi-phu-quan-giam-long/2730335/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.