Lâm Kinh Vi không ngờ Giang Thu Ngư lại biết từ sớm.
Nàng lập tức mím chặt môi, sắc mặt hơi trắng bệch, thậm chí không dám hỏi Giang Thu Ngư rốt cuộc biết từ lúc nào.
Lâm Kinh Vi trong lòng rất rõ ràng, nàng ngay từ đầu đích xác có ý định lợi dụng Giang Thu Ngư, nhưng lòng người đâu phải sắt đá, Giang Thu Ngư ngoan ngoãn như vậy, lại đối tốt với nàng như thế, sao nàng có thể không động lòng?
Nhưng những lời này Lâm Kinh Vi đều không thể nói ra, nàng sợ Giang Thu Ngư coi lời thật lòng của nàng là ngụy biện, càng sợ Giang Thu Ngư thực ra từ trước đến nay không hề thích nàng, căn bản không để ý đến lời giải thích của nàng.
Giang Thu Ngư thấy Lâm Kinh Vi chỉ im lặng nhìn mình, trong lòng không khỏi có chút buồn cười.
Lâm Kinh Vi rốt cuộc có biết không, mắt nàng đỏ hết cả rồi?
Vẻ mặt như sắp khóc đến nơi, khiến Giang Thu Ngư không biết nên nói gì cho phải.
Lẽ nào Lâm Kinh Vi còn chưa hài lòng với sự sắp xếp của nàng?
"Nàng muốn gì, cứ nói ra nghe thử xem."
Giang Thu Ngư biết Lâm Kinh Vi từ trước đến nay cảm xúc nội liễm, rất ít biểu lộ tâm tư ra mặt, bất quá bây giờ nơi này chỉ có hai người các nàng, còn có gì không thể nói?
Giọng Lâm Kinh Vi hơi có chút cẩn thận, "Nàng không phải nói, nàng đã cứu ta, muốn ta lấy thân báo đáp sao?"
Giang Thu Ngư hỏi lại nàng: "Nàng không phải không nguyện ý sao?"
Nàng chỉ là tuổi còn nhỏ, chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-nu-chu-vi-ta-nhap-ma/4692882/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.