Lời đề nghị này quả thật có phần đường đột, dù sao Giang Thu Ngư và người trước mặt mới chỉ gặp nhau lần đầu.
Nhưng Giang Thu Ngư cất lời với vẻ hào phóng tự nhiên, chẳng những không khiến đối phương cảm thấy chút mạo phạm nào, ngược lại còn gợi lên một cỗ xúc động muốn gật đầu đồng ý theo nàng.
Giang Thu Ngư cố ý làm vậy.
Bởi vì ngay khoảnh khắc vừa rồi, khi nàng không tự chủ che dù cho người kia, Giang Thu Ngư đã thấy rõ một vệt sáng khẽ lóe lên trong mắt đối phương.
Gương mặt trong trẻo lạnh lùng của người nọ dường như trong chớp mắt ửng lên sắc hồng, đôi mắt đen nhánh kia càng lặng lẽ nhìn nàng, một khắc cũng không rời.
Trong sự k*ch th*ch tột độ, Giang Thu Ngư vẫn đủ tỉnh táo để phân tích tình huống này – người này nhận ra mình.
Dù nàng chưa từng gặp người này bao giờ, nhưng không hiểu sao nàng có thể chắc chắn, người này nhất định biết nàng.
Biết nàng là đại tiểu thư Giang gia, người thừa kế duy nhất của Giang gia.
Bởi vì ánh mắt người nọ nhìn nàng quá kỳ lạ, tựa như toàn bộ sự chú ý đều dán chặt lên mặt nàng, đây tuyệt đối không phải thái độ nên có khi đối diện với một người xa lạ.
Vậy nên, người này mặc bộ quần áo kỳ quái, chặn xe nàng trong đêm mưa u ám, là vì cái gì?
Tiền bạc? Sắc đẹp?
Giang Thu Ngư không tin vào sự trùng hợp.
Một người phụ nữ có khuôn mặt thanh lãnh tuyệt diễm, đột nhiên xông ra, đâm sầm vào xe nàng, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-nu-chu-vi-ta-nhap-ma/4692853/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.