Lâm Kinh Vi không ngờ Giang Thu Ngư lại vội vàng như vậy, cho dù thật sự muốn mang Linh Y đi cùng, cũng không cần phải gấp gáp như vậy.
Nàng nắm chặt chén trà đã có vết nứt, ánh mắt trầm xuống, quay đầu lặng lẽ nhìn Giang Thu Ngư, lại phát hiện người này vẫn đang cười híp mắt nhìn Linh Y, thậm chí không thèm nhìn nàng một cái.
Lâm Kinh Vi biết Giang Thu Ngư không có ý gì với Linh Y, nhưng chẳng lẽ nàng không biết, Linh Y lại có những suy nghĩ gì với nàng sao?
Cho dù nàng không có ý đó, nhưng lời này nói ra miệng, khó tránh khỏi khiến người khác hiểu lầm.
Lâm Kinh Vi không biết Giang Thu Ngư là thật sự vô tâm, hay là cố ý như vậy, chỉ là nàng mơ hồ có một dự cảm, sau này những chuyện như vậy e là sẽ chỉ nhiều, không ít.
Tiết Như Sương đã chết, Phật tượng cũng biến mất theo nàng ta, hiện tại trong phủ thành chủ không còn tà vật, công việc sau này tự có Tiết Như Ngọc sắp xếp, Giang Thu Ngư liền không còn quá quan tâm chuyện này.
Lúc về Xuân Vân Lâu, Tiết Như Ngọc sắp xếp hai cỗ xe ngựa, Giang Thu Ngư và Lâm Kinh Vi ngồi một cỗ, Linh Y thì lên một chiếc xe ngựa khác, cộng thêm Phù Ương lo lắng không yên đi theo.
Bên trong xe ngựa có trận pháp cách âm, cho dù không có, Lâm Kinh Vi cũng sẽ dán một tấm phù cách âm, không để người ngoài biết được tình hình bên trong xe ngựa.
Sắc mặt nàng từ lúc mới bắt đầu đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-nu-chu-vi-ta-nhap-ma/4692748/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.