Phù Nguyệt Lưu Quang cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân thay đổi, liền rục rịch muốn động đậy trong tay Lâm Kinh Vi.
Ngay cả khí linh khó khăn lắm mới ló đầu ra được một lần, cũng lặng lẽ lượn vòng trong nội phủ của Lâm Kinh Vi.
Gần đây nó luôn bị Lâm Kinh Vi phong bế thần thức, mặc dù Lâm Kinh Vi mỗi lần đưa ra lý do đều là "không tiện", nhưng khí linh nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy ba chữ này chỉ là chủ nhân nói qua loa cho xong chuyện.
Rốt cuộc là cảnh tượng gì, không thể cho nó nhìn thấy?
Trước kia nó cùng Lâm Kinh Vi cùng nhau trảm yêu trừ ma, cảnh tượng máu tanh nào mà chưa từng thấy, còn có gì không thể nhìn?
Khí linh nghĩ mãi không ra, cuối cùng đành suy đoán, có lẽ do nó bình thường quá ồn ào, chủ nhân chê nó phiền phức.
Hình như chỉ có lý do này mới miễn cưỡng giải thích được.
Lúc này, khí linh nhân lúc chủ nhân chưa phong bế thần trí, lặng lẽ quan sát tình hình bên ngoài thông qua Phù Nguyệt Lưu Quang.
Nó đương nhiên cũng nghe rõ ràng cuộc trò chuyện của Linh Y và Phù Ương.
Lâm Kinh Vi còn chưa kịp bày tỏ ý kiến, khí linh đã ồn ào lên tiếng: "Đây là kiếm tu từ đâu tới vậy? Sao lại không hiểu quy củ như thế?"
"Người được Ma Tôn tin tưởng nhất rõ ràng là người, nàng ta chỉ là một con nhóc lông vàng, lại muốn tranh giành vị trí của người!"
Tuy nói chủ nhân của nó chỉ là gián điệp của Thanh Hà Kiếm Phái cài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-nu-chu-vi-ta-nhap-ma/4692738/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.