Xoa bụng khác hẳn xoa lưng.
Bụng có vẻ nhạy cảm và mỏng manh hơn, khi bị v**t v* nhẹ nhàng, Giang Thu Ngư có cảm giác như trái tim mình bị ai đó nắm trong lòng bàn tay.
Đây là phản ứng bản năng của cơ thể, là trực giác của loài thú.
Giang Thu Ngư dùng đuôi lướt qua cổ Lâm Kinh Vi, lông đuôi mềm mại liên tục chạm vào chỗ yếu ớt nhất.
Trông thì ôn nhu vô hại, nhưng chỉ cần Lâm Kinh Vi dám động thủ, cái đuôi kia có thể xoắn gãy cổ nàng trong nháy mắt.
Lâm Kinh Vi dường như không nhận ra sự cảnh giác và đe dọa của Giang Thu Ngư, nàng v**t v* từ cổ xuống bụng mềm mại, nơi ấm áp và yếu ớt nhất của hồ ly, ấn xuống thì lõm nhẹ, buông ra lại phồng lên.
Xuống nữa thì Giang Thu Ngư không cho.
Lâm Kinh Vi nhìn nàng như đang suy tư, Giang Thu Ngư giấu mình dưới lớp lông dày, tai cũng đỏ lên, may mà lông trắng che đi, giữ lại chút mặt mũi cuối cùng.
Nhìn cái gì mà nhìn!
Đều là nữ tử cả, ngươi thiếu gì mà nhìn!
Giang Thu Ngư lén dùng đuôi che chỗ xấu hổ, không cho Lâm Kinh Vi nhìn rõ hơn.
Hệ thống kêu lên: "Cô không muốn cho nàng nhìn thì dùng ma khí che đi, làm gì phải phiền phức thế?"
Giang Thu Ngư nhắm mắt, lầm bầm, "Ngươi biết gì!"
Nàng dùng đuôi che thân thể, nhưng kiểu càng che càng lộ này lại càng khiến người ta chú ý.
Lâm Kinh Vi lại liếc nhìn, đuôi trắng che kín chỗ dưới bụng, nhưng cái liếc vừa rồi cũng đủ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-nu-chu-vi-ta-nhap-ma/4692724/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.