Câu nói này vừa thốt ra, Lâm Kinh Vi chưa có phản ứng gì đặc biệt, Phượng Án và Phó Trường Lưu đã không nhịn được nữa.
Phó Trường Lưu còn khá hơn, chỉ là sắc mặt vô cùng khó coi, không còn chút nào vẻ cà lơ phất phơ không sợ trời không sợ đất như vừa rồi.
Phượng Án thì không nhịn được mà mắng ầm lên, nàng tuy được người Thanh Hà Kiếm Phái nuông chiều nên tính tình có phần trẻ con, nhưng cũng là một "ớt nhỏ" nổi tiếng, tính tình hễ động vào là nổ. Huống chi đây lại là chuyện liên quan đến sư tỷ mà nàng ngưỡng mộ nhất, Phượng Án càng tức giận không chỗ trút.
Nếu không phải tay chân bị trói chặt, nàng đã nhảy lên chỉ vào mũi Giang Thu Ngư mà mắng: "Ngươi là con yêu quái sống không biết bao nhiêu năm rồi! Chỉ biết trốn trong góc tối đánh lén giở trò, dựa vào cái gì mà muốn sư tỷ ta quỳ xuống?"
Đây là đại sư tỷ như tiên giáng trần của nàng đó!
Là Thanh Hành Quân được vạn người ngưỡng mộ, Phù Nguyệt Lưu Quang vừa ra, không ai không tâm phục khẩu phục.
Sao nàng có thể để một đại ma đầu bắt sư tỷ quỳ xuống?
Giang Thu Ngư không đến nỗi bị mấy câu nói của cô bé chọc giận, nhưng sắc mặt cũng không mấy dễ coi, dù sao nhân thiết Ma Tôn vẫn còn đó, nàng không thể không có phản ứng gì.
Nghe thấy tiểu sư muội bảo vệ mình, Lâm Kinh Vi cũng không mấy vui vẻ, nàng quay đầu liếc nhìn Phượng Án, ra hiệu nàng không cần nhiều lời.
Thấy nàng có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-nu-chu-vi-ta-nhap-ma/4692717/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.