Lâm Kinh Vi bị mang đi học quy củ, Giang Thu Ngư không có chuyện gì làm, dứt khoát treo một mặt thủy kính ở cuối giường, chuyên dùng để nhìn trộm Lâm Kinh Vi.
Dung mạo tuyệt diễm, khí chất thanh lãnh kiếm tu đang ngồi trên bồ đoàn, ngẩng đầu nghe Giảo Nguyệt nói chuyện, thần sắc trông rất nghiêm túc.
Người ngồi bên cạnh nàng là Phó Tinh Dật, so với Lâm Kinh Vi yên tĩnh và hiểu chuyện, Phó Tinh Dật lại muốn phản nghịch hơn.
Nếu là trước kia, loại tu sĩ Kim Đan kỳ như Giảo Nguyệt căn bản không được hắn để vào mắt, dù sao hắn đã là tu vi Nguyên Anh đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào Hợp Thể kỳ.
Đáng tiếc hắn giờ linh lực mất hết, lại bị Giang Thu Ngư dạy dỗ một phen, vết thương trên cổ khó khăn lắm mới cầm máu, đầu gối đau đến sắp tê liệt, toàn thân không thể động đậy.
Giảo Nguyệt lại đặc biệt ghét hắn, chuyên môn kêu hắn trả lời câu hỏi, trả lời không được liền bị dạy dỗ.
Vài lần như vậy, hận ý của Phó Tinh Dật đối với ma tu lại sâu thêm một tầng, bề ngoài lại ngoan ngoãn hơn nhiều, như đã bị thuần phục.
Giang Thu Ngư thấy vậy liền bật cười, nàng ỷ vào Lâm Kinh Vi mất tu vi, nhìn trộm không chút kiêng dè.
Nhưng một giây sau, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng kia của Thanh Hành Quân lại nhìn sang, thẳng tắp đối diện tầm mắt của nàng, như thể xuyên qua thủy kính mà đối diện với Giang Thu Ngư.
Giang Thu Ngư giật mình, miếng bánh sữa trong miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-nu-chu-vi-ta-nhap-ma/4692712/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.