Tuy rằng tối hôm qua giữa hai người họ đã xảy ra vô số chuyện không tiện nói rõ,
Nhưng đó đều là do bị ảnh hưởng bởi tin tức tố.
Vậy mà Thạch Niệm Húc vừa mở mắt đã có thể nói mấy câu kỳ lạ khiến người ta dễ hiểu lầm như vậy.
Hứa Nhất Thi trợn trắng mắt, từ trên giường ngồi dậy: “Đừng có thân thiết với tôi, tôi sẽ không tha thứ cho cậu đâu.”
Phong cách ăn mặc của Hứa Nhất Thi luôn là ngọt ngào dễ thương.
Gương mặt trứng ngỗng tinh xảo, đôi mắt tròn xoe, luôn khiến người ta có cảm giác… IQ không cao lắm.
Nhưng thực ra cô là một học bá chính hiệu.
Chẳng qua là không muốn tốn tâm trí cho mấy chuyện vụn vặt không quan trọng.
Cho nên từ nhỏ đến lớn, rất nhiều chuyện nhỏ nhặt của Hứa Nhất Thi đều là do Thạch Niệm Húc lo liệu.
Ví như; kỳ sinh lý tới lúc nào.
Cần uống nước đường đỏ.
Bị cảm thì uống thuốc gì.
Chỉ cần gây ra chuyện gì, người đầu tiên Hứa Nhất Thi nghĩ tới luôn là Thạch Niệm Húc.
Chính cô cũng đã quen với điều đó từ lâu.
Nhiều năm qua, hai người không rời nửa bước, cùng nhau trưởng thành, cùng theo sau Cố Diên Khanh, Hứa Nhất Thi từng nghĩ… Họ sẽ mãi mãi như thế.
Thạch Niệm Húc cao hơn Hứa Nhất Thi nửa cái đầu.
Kiểu tóc đuôi sói mới cắt khiến cô trông càng thêm sắc sảo gọn gàng.
Cô cầm lấy chiếc kính gọng vàng bên giường, đeo lên: “Buổi sáng muốn ăn gì? Một lát còn phải đến công ty.”
Hứa Nhất Thi thực sự rất ghét cái kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-anh-hau-vo-cu-phat-dien-roi/4680493/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.