......
Đêm tối u trầm.
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ rơi xuống chiếc giường nơi Dư Chu Chu đang nằm.
Căn phòng yên tĩnh mà điềm đạm.
Chỉ là tin tức tố mang hương suối lạnh không nơi nào trốn được trong biệt thự khiến Dư Chu Chu hơi bực bội.
Tâm tư Cố Diên Khanh thông qua tin tức tố đã bộc lộ một cách trắng trợn.
Dư Chu Chu nằm trên giường giả vờ ngủ, giữa chân mày hơi nhíu.
Tin tức tố của Cố Diên Khanh tràn vào khoang mũi cô, không lúc nào là không khiêu khích dây thần kinh của cô.
Dù rằng cô có khả năng tự khống chế mạnh hơn rất nhiều Alpha khác, nhưng về bản chất cô cũng vẫn là một Alpha.
Tay nắm cửa truyền đến tiếng chuyển động khe khẽ.
Dư Chu Chu làm chậm nhịp thở của mình.
Bước chân dịu dàng vang lên trong phòng, chậm rãi tiến đến gần chiếc giường.
Cố Diên Khanh: "Nếu em muốn lấy lại những phương thuốc đó, thì chị có một cách tốt hơn."
Cô ngồi trên giường, nhìn bóng lưng Dư Chu Chu để lại cho mình.
Tim Dư Chu Chu khẽ động.
"Cách gì?"
Cố Diên Khanh cười khẽ một tiếng.
Giống như tiên nữ đứng dưới trăng, dưới ánh trăng rọi chiếu, rạng rỡ như ngọc: "Không giả vờ ngủ nữa sao?"
Dư Chu Chu dứt khoát ngồi dậy: "Chị khiến tin tức tố mình lan khắp nơi thế kia, em làm sao mà ngủ nổi?"
"Cố Diên Khanh, chúng ta chỉ là đồng minh, không phải bạn giường."
Cố Diên Khanh áp sát mặt lại gần Dư Chu Chu, hơi thở ấm áp phả lên bên mặt nàng: "Muốn mưu kế thành công, thì chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-anh-hau-vo-cu-phat-dien-roi/4680479/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.