Omega bước vào kỳ mẫn cảm sẽ dần mất đi ý thức, nghe theo bản năng cơ thể, khát cầu sự an ủi từ Alpha.
Cố Diên Khanh nằm trên giường, kẹp chăn g*** h** ch*n.
Bộ đồ ngủ trên người gần như đã bị mồ hôi thấm ướt.
Nhưng từ sau khi cô trưởng thành đến nay, mỗi kỳ mẫn cảm đều được cô vượt qua như vậy.
Vì thế cô hoàn toàn tự tin, cũng có đủ kinh nghiệm để bình an vượt qua lần mẫn cảm này.
Không để bản thân bị ảnh hưởng bởi Dư Chu Chu.
......
Mùa hè nóng nực, mặt trời lên sớm.
Vì sự cố xấu hổ xảy ra vào sáng hôm qua, Dư Chu Chu sợ phải nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ của Cố Diên Khanh, nên lúc nấu cơm trưa và tối đều cố tình tránh mặt nàng.
Nhưng mà…
Dư Chu Chu cúi người xuống bàn, cẩn thận ngửi ngửi, hôm qua cô đã phát hiện ra rồi, chỗ ngồi mà Cố Diên Khanh từng ngồi lại có mùi hơi kỳ lạ, mang theo hương vị ngọt ngào dễ chịu.
Cố Diên Khanh: “Cô đang làm gì vậy?”
Dư Chu Chu nghiêng đầu, thấy Cố Diên Khanh đang lạnh lùng nhìn chằm chằm mình, lập tức đứng bật dậy, “Tôi tôi tôi… Tôi đang chuẩn bị bữa sáng cho Diên Khanh!”
Cố Diên Khanh khẽ ho khan một tiếng.
Tối hôm qua, cô hầu như không ngủ được, luôn luôn chống chọi với cơn sóng dao động dữ dội của kỳ mẫn cảm.
Sáng nay mới đỡ hơn một chút.
Bộ đồ ngủ trên người cô đã ướt rồi lại khô, khô rồi lại ướt, sáng nay cô đã tắm một lần, thay một bộ đồ ngủ thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-anh-hau-vo-cu-phat-dien-roi/4680427/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.