“Vừa lúc là cái gì cơ?” Lý Chuẩn hỏi.
"Đệt……” Từ Khải nỗ lực bẻ tay Nhan Thanh ra định giải thích.
"Thời gian không còn sớm, tôi muốn đi tắm để ngủ, mọi người ai về nhà nấy đi." Nhan Thanh ở sau lưng Từ Khải, ánh mắt uy hiếp, ở bên tai Từ Khải thấp giọng nói: "Dám nói ra tin tức tố của bố thì bố xử ch.ết mày."
“Vì cái gì?” Từ Khải nhỏ giọng nói thầm: "Mùi kẹo sữa dâu tây không phải rất ngọt sao? Omega thích ăn ngọt sẽ rất thích tin tức tố của mày."
Ánh mắt Từ Khải có phần hâm mộ, chân chân thật thật hâm mộ.
Nhan Thanh nhìn thấy ánh mắt y liền có một cổ xúc động muốn đánh tên này tàn phế.
Hâm mộ cái rắm.
Một Alpha, sao không có mùi khí phách uy vũ? Vì cái gì lại là cái mùi ẻo lả này.
Kẹo sữa dâu tây gì đó, nghe là liền biết nên là mùi của một Omega mảnh mai.
Nhưng thân thể cậu cùng hai chữ mảnh mai cách xa vạn dặm.
Thời điểm Nhan Thanh tắm rửa, nghĩ đến Lý Chuẩn nói tr.ên người cậu có mùi kẹo sữa dâu tây, cau mày ngửi ngửi tay mình, chỉ có mùi sữa của sữa tắm.
Căn bản là không có cáu mùi dâu tây nào.
Cái tên Lý Chuẩn chắc là mũi chó.
Cuối tuần, Nhan Thanh ở trong nhà chơi game, Cơ Khí quản gia bỗng nhiên từ ngoài cửa cầm mấy hộp chuyển p.hát nhanh tiến vào, cậu treo máy nhân vật trong trò chơi, duỗi người đứng lên, đi qua mở cái hộp xem bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-a-bai-lo-toi-mang-thai-con-cua-phan-dien/2826082/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.