Lý Chuẩn thu tin tức tố lại, nhưng chăn đệm vẫn có mùi hương chanh thanh đạm, đây là phần tin tức tố còn sót lại.
Nhan Thanh ngửi mùi hương này, có chút xúc động.
Một lát sau.
Nhan Thanh hoảng sợ phát hiện thân thể mình có biến hoá.
Cậu kẹp hai chân, khóc chít chít kêu r3n trong lòng.
Bố đây sẽ không thành hentui đi? Ngửi tin tức tố thôi cũng có thể xúc động như vậy, nếu lớn mật thì có phải trực tiếp làm Lý Chuẩn luôn không?
Nhan Thanh lặng lẽ xốc chăn lên, nhưng Lý Chuẩn bên cạnh đang trở mình, Nhan Thanh sợ tới mức kéo chăn xuống, nuốt nước miếng, thân thể dần trở nên cứng đờ.
Nhưng dù vậy, nơi có nhiều tinh thần vẫn tiếp tục có nhiều tinh thần.
Nhan Thanh hít hít cái mũi, khóc không ra nước mắt.
Cậu lặng lẽ nghiêng đầu, lén liếc mắt nhìn Lý Chuẩn một cái, lại vừa vặn đụng trúng tầm mắt Lý Chuẩn, Nhan Thanh sợ tới mức nhanh chóng quay đi, gắt gao nhìn chằm chằm trần nhà, nhỏ giọng nói: "Sao cậu vẫn chưa ngủ?"
"Ừm.” Lý Chuẩn đè nặng tiếng nói, không dám nói quá nhiều, e sợ thanh âm sẽ làm lộ cảm xúc của hắn.
Nhan Thanh còn chưa chú ý tới biến hoá của Lý Chuẩn, trong đầu chỉ có thanh tâm kinh, muốn áp tà hoả trên người xuống.
Xong con bê.
Bố đây thật sự thành hentui.
Nhan Thanh nhịn trong chốc lát, cảm thấy Lý Chuẩn bên cạnh không tiếp túc động đậy, cậu lặng lẽ dịch ra xa, muốn tự lực cánh sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-a-bai-lo-toi-mang-thai-con-cua-phan-dien/2825987/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.