Tới cửa, Nhan Thanh lại không có dũng khí gõ cửa.
Từ Khải chờ cậu gõ cửa, Nhan Thanh thì lại do dự, cậu lo lắng cho Lý Chuẩn nhưng lại không biết phải đối mặt với hắn như thế nào.
Cậu ẩn ẩn cảm thấy Lý Chuẩn tức giận nên mới muốn dọn đi, ngay cả đồ vật cũng chưa thu dọn đã vội vàng đi rồi.
“Nhan ca, ấn chuông cửa đi.”
Lại qua vài phút, hai người vẫn đứng tại cửa không động đậy, hàng xóm đi qua thấy vậy tò mò đánh giá bọn họ.
Từ Khải sợ bị người ta hiểu lầm mình làm chuyện xấu, nhịn không được nhắc nhở Nhan Thanh gõ cửa.
Nhan Thanh chinh lăng hồi lâu, nghe Từ Khải nói, đột nhiên hồi phục tinh thần lại, lại lần nữa nhìn chằm chằm cửa khoá vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.
Bàn tay hướng về phía chuông cửa, khi chuẩn bị ấn xuống, Nhan Thanh lại thu ngón trỏ về.
"Hai đứa đến tìm Lý Chuẩn sao? Nó không ra khỏi cửa từ tối qua rồi, sắc mặt rất tệ, hai mắt còn đỏ lên, không biết có phải chịu thiệt thòi gì ở bên ngoài không nữa."
Thím hàng xóm đi ra, nhìn thấy bọn họ liền nhiệt tình đi tới tán gẫu vài câu.
Từ Khải nghe thấy thế, theo bản năng liếc mắt nhìn Nhan Thanh một cái, nhìn thấy sắc mặt Nhan Thanh cũng không tốt lắm nhưng vẫn không dám hỏi cậu.
Thím hàng xóm tiếp tục lẩm bẩm, nói: "Ai, các cháu là bạn học của nó sao? Vậy có biết nó bị ai bắt bạt không? Tối qua thím định chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-a-bai-lo-toi-mang-thai-con-cua-phan-dien/2825979/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.