Chủ vạn thần có quyền lực và sức mạnh đứng đầu muôn vàn thế giới.
Yến Chiêu đạt được trình độ cao nhất mà y theo đuổi cả đời, một mình trông giữ trên thần tọa nhưng chỉ cảm thấy buồn tẻ vô biên.
Từ mười triệu năm trước y đều sống như thế, cũng cảm thấy cô độc không có gì không tốt. Nhưng sau khi nhìn Kỳ Dạ cam tâm khoét thần cách buông bỏ thần vị vì yêu, nhất định muốn bên Tuyết Thần cả đời, y thường sẽ không nhịn được mà nghĩ --- Rốt cuộc yêu là gì, còn trân quý hơn cả quyền lực và sức mạnh sao?
Y đã tìm hiểu vô số ý nghĩa cao thâm huyền ảo nhưng thủy chung không hiểu được ý nghĩa sâu xa của chữ này.
Y hỏi Pháp Tắc: "Pháp Tắc, ngươi biết thế nào là yêu không?"
Không có gì mà Pháp Tắc không biết, không có chỗ nào Pháp Tắc không hiểu, nên có lẽ sẽ giải đáp được vấn đề của y.
Thần Pháp Tắc trả lời: "Nhữ* bảo vệ trật tự vận mệnh, trông giữ bình an của muôn vàn thế giới, chính là bác ái."
(Danh xưng đại danh từ ngôi thứ hai: ngươi, anh, chị, chúng mày)
"Nhưng Kỳ Dạ nói, yêu là ích kỷ. Hắn tình nguyện bỏ qua cơ hội chấp chưởng muôn vàn thế giới, nhường thần vị cho ta, hắn chỉ muốn bảo vệ Tuyết Thần của hắn." Yến Chiêu nói, "Chẳng lẽ yêu là Tuyết Thần?"
Y quả thật không hiểu tuyết trắng có gì đáng yêu. Mặt Trời vừa ló dạng tuyết đã tan mất, sinh mệnh yếu ớt như thế mà Kỳ Dạ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/3558060/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.