Yến Chiêu lặng im hồi lâu.
Dung Dữ lên tiếng: "Trả lời."
"Yêu là yêu, không yêu là không yêu, vấn đề này có gì khó?" Dung Dữ lại gần tra hỏi.
Yến Chiêu theo phản xạ né tránh: "Tôi không biết."
Động tác của Dung Dữ khựng lại.
"Không biết." Dung Dữ bình tĩnh lặp lại, chế giễu nói, "Hay cho một câu không biết."
Ký ức bỗng như đèn kéo quân ùa về trong đầu Dung Dữ.
Trong bồn tắm mở vảy triền miên, Cố Minh Hoài giam lấy tay hắn: "Khi anh chưa yêu em sẽ không nghĩ đến tương lai có em. Khi anh yêu em rồi, sẽ hối hận vì trước kia chưa yêu em."
Phó Thiển Tri trong phòng trừng phạt lần lượt tỏ tình lần lượt hỏi, vừa nóng bỏng lại điên cuồng: "Tôi yêu em, em có yêu tôi không?"
Quỷ Vương trong quan tài dưới lòng đất chờ ngàn năm, ở lại trần gian vì hắn, không dám thành thân với hắn: "Ta gặp được em, đã rất vui."
Trong thâm cung Sở Trác vẽ Hồng liên cười gọi hắn là Tiểu Liên Hoa, hắn hỏi sao lại có một chữ Tiểu, Sở Trác đáp: "Tiểu là đáng yêu."
Đến cuối cùng lùi về kiếp này.
"Anh không yêu tôi, đúng không?"
"Tôi không biết."
...
Thật ra hắn đã rất mừng vì Mặt Trời không quả quyết thốt ra một từ "Đúng".
Chuyện này không thể trách Mặt Trời được, trong tuyến thời gian của y y đúng là càng ngày càng thích mình. Dung Dữ cúi đầu nghĩ.
Còn trong tuyến thời gian của mình, mình cũng ngày càng bớt hận y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/3558046/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.