Lông mi Cố Minh Hoài run lên, vừa lấy lại tinh thần lập tức đẩy Dung Dữ ra. Gương mặt ửng đỏ, anh nghĩ có thể là do nhiệt độ phòng tắm quá cao, nên toàn thân anh nóng đến phát sợ.
Sao cậu ấy lại hôn mình?
Sao cậu ấy lại có chân?
Cậu ấy hôn mình với chuyện cậu ấy có chân có liên quan với nhau không?
Trong đầu chủ tịch Cố lướt qua rất nhiều câu hỏi, nhưng một câu cũng không thể nói ra.
Não anh chết máy.
Kẻ gây họa Dung Dữ lại rất bình tĩnh, hắn miễn cưỡng dựa vào thành bồn, mở mắt: "Không phải muốn gội đầu à?"
Cố Minh Hoài nhìn chằm chằm chân hắn, muốn nói lại thôi.
Dung Dữ nhìn theo tầm mắt anh, lại thả hai chân vào trong nước, vờ như chưa có gì xảy ra: "Chắc là đến lúc nên mới hóa thành chân, tôi cũng không biết tại sao lại hoàn toàn biến thành người."
Cố Minh Hoài không cho hắn cơ hội rũ bỏ mọi chuyện: "Vừa nãy cậu có ý gì?"
Dung Dữ khó hiểu hỏi: "Vừa nãy tôi làm gì?"
Cố Minh Hoài nhìn hắn chằm chằm: "Đừng giả ngu với tôi."
Dung Dữ tỏ vẻ hoang mang.
Cố Minh Hoài chỉ đành phải nhắc thêm: "Cậu, hôn tôi."
Dung Dữ nghiêng đầu: "Hôn là gì?"
"Đúng vậy," Cố Minh Hoài không biết tại sao anh lại phải giải thích cái này, và bây giờ trông anh như một đứa thiểu năng, "Môi cậu, chạm vào môi tôi."
"À thì ra vậy gọi là hôn." Dung Dữ ra vẻ bừng tỉnh, diễn đến là nhuần nhuyễn vai chú cá ngây thơ vô tội, "Tôi chỉ đùa với anh thôi mà, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/210814/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.