Tác giả: Phù Bạch Khúc. 
Chuyển ngữ: Lười quáaa. 
Lúc Cố Minh Hoài đi ra Dung Dữ đã quét sạch cả bàn thức ăn, phần của anh cũng sạch bóng, không chừa lại chút gì. 
Cố Minh Hoài: "... Của tôi đâu?" 
"Tôi ăn rồi." Dung Dữ tỏ vẻ vô tội nói, "Anh nói không có khẩu vị mà, không được lãng phí thức ăn nên tôi mới ăn dùm." 
Cố Minh Hoài cảm thấy hết sức tưởng tượng: "Nhiều như thế cậu ăn nổi hả?" 
Dung Dữ cắn đũa: "Nổi chứ. Anh muốn ăn hả? Thế gọi thêm một phần nhé?" 
Cố Mnh Hoài nhắm mắt: "Tôi không ăn nữa." 
Tức no rồi. 
Chuông điện thoại di động bỗng vang lên, Cố Minh Hoài nghe máy, là thư kí hỏi anh có phải hôm nay có việc riêng nên mới không đến công ty không. Là chủ tịch của một công ty lớn, rất nhiều chuyện phải cần anh ra quyết định. 
Cố Minh Hoài liếc nhìn chàng tiên cá trên giường, lạnh nhạt nói: "Mấy ngày sau tôi cũng không đến công ty, có việc gì thì họp online." 
Sau đó không chút chần chừ cúp điện thoại. 
Đúng chuẩn hình tượng chủ tịch lạnh lùng trong truyền thuyết. 
Chỉ có điều gặp Dung Dữ, dù núi băng mấy ngàn năm cũng biến thành núi lửa. 
Cố Minh Hoài cất điện thoại vào túi quần, đột nhiên cả người khựng lại: "Cậu lại làm gì đấy?" 
Dung Dữ ôm anh từ phía sau, nhẹ nhàng ngửi mùi hương bên cổ Cố Minh Hoài: "Trên người anh có mùi gì, thơm quá." 
Cố Minh Hoài bình tĩnh đáp: "Là mùi sữa tắm." Nhưng lỗ tai đỏ bừng đã bán đứng tâm trạng anh lúc này. 
Chủ tịch Cố từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/210811/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.