*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Phù Bạch Khúc.
Chuyển ngữ: Quá tam ba bận mãi hận từ đồng nghĩa.
Tay Cố Minh Hoài khựng hồi lâu trên không trung, trầm giọng nói: "Buông ra."
Dung Dữ: "Không buông."
Bây giờ hắn giống như điện thoại chỉ còn 1% pin vậy đó, rút ra sẽ sập nguồn liền.
Phải sạc đầy mới được.
Cố Minh Hoài cúi đầu: "Cậu như vậy, chúng ta không thể ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng được."
Dung Dữ ngước đầu lên, giọng điệu đương nhiên đáp: "Có chuyện nói trên giường cũng được mà, anh nói chuyện của anh, tôi làm là chuyện của tôi, có gì đáng ngại đâu."
Cố Minh Hoài: "Khụ khụ khụ."
Câu này nghe kiểu gì cũng thấy có nghĩa bóng!
Nhưng cậu thanh niên lại cứ nhìn anh bằng đôi mắt trong veo không chút tạp niệm: "Anh bị cảm rồi à?"
Cố Minh Hoài hít mũi: "Ừ bị cảm nhẹ."
Ngâm nước lạnh cả một đêm cũng không phải chuyện đùa, hôm nay anh đúng là bị cảm. Nhưng lý do ho khan lại không phải cái này.
Cố Minh Hoài nghĩ tới lo lui, cảm thấy chú cá nhỏ này có thể bị ảnh hưởng bởi tình huống 'chim non'. Anh nuôi Cá Nhỏ một tháng nay, sau khi hóa hình cũng nhìn thấy anh đầu tiên, nên mới sinh ra cảm giác ỷ lại với anh.
Chỉ chuyện này mới có thể giải thích lý do Cá Nhỏ ôm anh không chịu buông.
Anh ngồi vào mép giường, Dung Dữ cũng nhích theo, ôm eo anh mãi không buông, thậm chí còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/210809/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.