"Liên Hoa thì Liên Hoa." Dung Dữ nhìn y hồi lâu, mở miệng nói, "Tại sao lại thêm một chữ Tiểu?"
Sở Trác nói: "Tiểu là đáng yêu."
Và em là người ta yêu.
Dung Dữ nói: "Không chút liên quan gì đến em."
"Nếu em không thích xưng hô này." Sở Trác nghĩ một chút, "Vậy ta gọi em là A Ngọc?"
Dung Dữ: "Hay là Tiểu Liên Hoa đi."
Âm 'Ngọc' và 'Dữ' đọc cũng không khác lắm, trước kia hai người ở chung với nhau có gì cứ nói thẳng, ít khi gọi tên của nhau, Dung Dữ cũng không để ý vấn đề xưng hô.
Hồi trước hắn chê xưng hô Tiểu Liên Hoa này không hợp với khí chất thân phận của hắn, nghe Mặt Trời gọi quen rồi, ngược lại cũng lọt tai.
Sở Trác cười nói: "Vậy là thích rồi. Nếu em thích nghe, cô sẽ gọi em nhiều hơn? Tiểu Liên Hoa, Tiểu Liên Hoa..."
Bỗng có thêm một tên thân mật, Sở Trác vừa gọi đã nghiện. Dung Dữ cạn lời, quay đầu chỗ khác nói: "Rảnh rỗi quá nhỉ, làm chuyện quan trọng của anh đi."
Sở Trác ôm lấy hắn từ phía sau: "Em là chuyện quan trọng của ta."
Giọng điệu Dung Dữ tự nhiên: "Muốn làm em? Anh không sợ thân thể này bị anh đùa đến rụng xương à."
"...Cô nào nghĩ thế." Sở Trác bật cười, "Mà em đấy, ngày ngày nghĩ gì đâu, có thể nghĩ đến chuyện khác không?"
Nếu nói không có chút ý nào là giả, nhưng trong mắt Sở Trác, quan trọng nhất vẫn là Dung Dữ khỏe mạnh, còn mấy chuyện khác tạm thời gạt sang một bên.
"Sắp hết năm rồi, năm mới em muốn quà gì?" Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208867/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.