"Không phiền bệ hạ tôn quý." Dung Dữ yếu ớt nói. 
Vòng Huyết Ngọc nhìn mà nhịn hết nổi: Anh như này mà là yết ớt hả? Phải gọi là giả dối mới đúng. 
Hồng Liên Nghiệp Hỏa, mắc gì giả bộ chảy nước như Bạch Liên Hoa. 
Đáng tiếc Dung Dữ diễn rất hăng, không hề quan tâm vòng Huyết Ngọc đang phỉ nhổ. 
Sở Trác không đáp lại lời đó: "Nằm sấp xuống. Em như vậy, không sợ để lại sẹo trên lưng à?" 
Dung Dữ quay đầu chỗ khác: "Có cả ấn ký, thêm mấy vết sẹo cũng có khác gì nhau đâu." 
Lời này làm Sở Trác đau lòng quá chừng. Y không để người ngoài làm là vì không muốn người ta thấy ấn ký trên lưng thanh niên. 
"Nghe lời, đây là mệnh lệnh của cô." Sở Trác trầm giọng, "Cô không cho phép em đối xử bản thân như vậy." 
Nhóc đáng thương này đã bị Tề vương hành quá lâu rồi, nên y muốn cho hắn một chút ngọt ngào. Y sẽ chữa hết những vết thương trên người hắn, cũng muốn chữa lành nội tâm đã bị thương tổn ấy. 
Nói đến vậy rồi, Dung Dữ cũng xoay người nằm sấp. 
Sở Trác kéo chăn xuống thắt lưng Dung Dữ, phần lớn da thịt liền lõa lồ ra ngoài. Thân thể trắng tuyết không tỳ vết bây giờ lại chằng chịt vết thương ghê người, vết máu vết bầm xanh tím, nhất là một chữ 'Nô' thật to, trải dài từ bả vai đến lưng trông vô cùng dữ tợn xấu xí. 
Sở Trác tưởng tượng đến cảnh que sắt nung nóng ấy in lên lưng thanh niên, lệ khí trong mắt ngày càng đậm, bàn tay đang thoa thuốc cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208860/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.