Dung Dữ nhắm mắt sắp xếp lại kịch bản, bảy gã phạm nhân nằm la liệt thấy vậy lồm cồm bò dậy.
Dung Dữ thình lình lên tiếng: "Tao cho chúng mày ngồi dậy chưa?"
"!!!"
Bảy gã lật đật nằm xuống lại.
Dung Dữ cười lạnh. Đừng nhìn mấy người này nghe lời mà lầm, tất cả đều dựa vào vũ lực trấn áp, nếu hắn không trấn được, kết quả cũng không tốt hơn nguyên chủ là bao.
Loại chó ngay cả gian thi cũng làm được, thì còn trông cậy gì vào chúng nó quay đầu là bờ.
Dung Dữ cũng chẳng có ý định uốn nắn bọn này, ngay cả hắn cũng không phải chính đạo.
Lấy bạo chế bạo, lấy ác chế ác, mới là quy luật sinh tồn trong nhà tù Vô Tận.
Hắn ghét bỏ quét mắt nhìn hoàn cảnh phòng giam. Một phòng không tới mười mét vuông, nhưng lại chứa khoảng tám người. Bốn phía mỗi phía là một giường hai người, căn bản không còn chỗ nào đặt chân. Chăn nệm ẩm mốc lẫn lộn với mùi mồ hôi chua lè, vô cùng khó ngửi. Mọi thứ đều đang khiêu chiến giới hạn chịu đựng của Dung Dữ.
Hắn, một, giây, cũng không muốn ở đây.
"Ở đây có quản ngục không?" Dung Dữ phiền não nhíu mày, "Tao muốn đổi phòng."
Các tù nhân: "..."
Ông tưởng ông đang ở khách sạn à?
"Đại ca, phòng giam của chúng ta không đổi được đâu."
Dung Dữ nhìn qua, là tù nhân số 1.
Hắn lười hỏi tên bọn họ, những người này cũng sẽ không quan tâm hắn, cứ thống nhất dựa theo số thứ tự 234567 mà gọi.
Tù nhân số 1 bị ánh mắt này làm phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208818/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.