Chuyển ngữ: June.
Mười hai giờ khuya, đèn trong phòng đã tắt, Dung Dữ gối đầu lên khuỷu tay Cố Minh Hoài, nhắm mắt chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.
Vòng Huyết Ngọc đột nhiên nói: Trương Văn Phàm chết.
Dung Dữ mơ màng buồn ngủ, nghe vậy giọng điệu tùy ý: Mấy chuyện nhỏ thế này đừng làm phiền tao.
Vòng Huyết Ngọc: Tôi nói là Trương Văn Phàm chết rồi.
Dung Dữ mất kiên nhẫn: Nghe rồi, cái này chẳng lẽ không phải chuyện nhỏ à!
Vòng Huyết Ngọc:...
Hình như cũng hợp lý.
Nửa năm nay Trương Văn Phàm trốn chui trốn nhủi, bị cảnh sát truy nã, tài sản bị đóng băng, cuộc sống vô cùng thê thảm. Cố Minh Hoài cũng từng muốn trút giận cho Dung Dữ, sau đó phát hiện Dung Dữ đã sớm tính toán hết tất cả, không cần anh ra tay nhà họ Đinh và Kỳ Hoá cũng đủ chơi chết Trương Văn Phàm.
Trương Văn Phàm trốn đông trốn tây, thẻ căn cước cũng không thể dùng, chỉ có thể đi bưng bê rửa chén để kiếm sống, nào còn dáng vẻ ông chủ lớn tươm tất như trước kia. Lúc gã gặp Trì Ngư là dạng gì thì bây giờ trở về dạng đó, thậm chí còn thảm hơn.
Gã căm ghét Trì Ngư. Đều là do con cá yêu đó xuất hiện phá hủy hết những gì mà gã có.
Trương Văn Phàm chưa bao giờ nghĩ rằng nếu không có Trì Ngư gã sẽ chẳng có tất cả những thứ đó. Gã chỉ muốn phá hủy Trì Ngư, vì vậy gã quyết định đi tìm tên đạo sĩ kia, xin hắn ta giết chết cá yêu.
Chỉ là chưa tìm được đạo sĩ, trên đường lại thấy cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208815/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.