Tôi lên mạng tìm xem người ta thường làm gì mỗi khi hẹn hò, trừ những thứ như “phịch phịch phịch”, “a á ớ bờ cờ…” gì gì đó ra, tôi nghiêm túc tìm mấy câu trả lời tương đối đáng tin, quyết định lấy can đảm thử một lần.
Tôi gọi Đinh Chính, âm thanh đầu dây bên kia rất lộn xộn, có thể là đang bận bịu bên ngoài. Tôi thấy mình hơi thất thố khi gọi không đúng lúc, toan rút lui, đối phương lại mở miệng trước: “Chung Lỗi? Có gì không?”
Tôi nhắm mắt một cái bèn cá cược một lần: “Cuối tuần này anh có rảnh không? Tôi được tặng hai vé xem phim, cùng nhau đi chứ?”
Bên kia cười nói: “Được, thứ bảy tôi vừa vặn rảnh rỗi, ba giờ chiều chúng ta gặp nhau ở rạp chiếu phim được không?”
Tôi liên tục đáp ứng: “Được được được.”
Sau khi cúp điện thoại, tôi bắt đầu lên kế hoạch kĩ càng, vạch ra những chú ý khi đi xem phim.
Đến ngày đó, tôi trao đổi vé xem phim ở quầy bán vé, do dự chần chừ. Vốn là muốn để Đinh Chính quyết định phim, nhưng anh lại nói anh xem cái gì cũng được, để cho tôi tùy ý quyết định. Như vậy thật làm tôi khó xử, xem phim điện ảnh? Quá nông cạn! Xem phim Mỹ? Quá dung tục! Xem phim kinh dị? Có chút sợ…
Khách hàng phía sau không ngừng thúc giục, nhân viên bán vé trước mặt cũng không nhịn được, tôi cảm thấy mình phải đi ra hệ thống lại, cuối cùng Đinh Chính ở bên cạnh nói: “Bình luận của phim Mỹ này cũng không tệ.”
Tôi thở phào nhẹ nhõm, gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gap-tieu-tam/8718/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.