Chương 23
Dạo này Thanh Ngữ rảnh rỗi đến mức phát chán trong Dật Xưởng Đường. Khổ nỗi Tam gia đã dặn dò, nàng không được đi đâu cả, đành phải co mình trong viện. Thế là, khu Tây Khóa Viện giữa mùa đông vẫn tràn ngập hương hoa, trở thành chốn nàng yêu thích nhất dạo gần đây.
Góc Tây Khóa Viện có đặt một phòng sưởi. Trong viện có vườn hoa, xung quanh trồng đủ loại cây. Bây giờ đã cuối năm, mai ngậm ngùi hoặc đã nở rộ, hoặc còn đang chúm chím nụ, từng chấm đỏ nhạt điểm xuyết trên cành nhánh trông thật đẹp mắt.
Lúc Thanh Ngữ buồn chán vô sự, nàng rất thích ở đây, ngắm mai, ngửi hương hoa rồi nhìn ngắm cây cối xanh tươi xung quanh, như thế cũng đủ thấy dễ chịu rồi.
Những lúc khác không có việc gì làm, nàng lại dọn dẹp phòng ốc, thỉnh thoảng tháo chiếc chìa khóa nhỏ đeo trước ngực xuống, ôm lấy chiếc hộp châu báu nhỏ của mình rồi cứ thế lật đi lật lại, một mình tìm niềm vui.
Nhìn thấy vậy, các ma ma hầu hạ nàng đều đưa mắt nhìn nhau cười, chẳng mấy để tâm. Chiếc hộp nhỏ của cô nương ấy, cả bốn người các bà đều biết rõ. Phùng ma ma là người quản lý tiền bạc và trang sức trâm vòng của nàng , nhưng riêng chiếc hộp đó thì chẳng cần phải bận tâm tới.
Chiếc hộp đó rất quý giá, là do nàng chủ động xin được có một “kho bạc nhỏ” riêng, sau đó Tam gia đặc biệt tìm về cho nàng. Đừng thấy nó trông có vẻ hoa mỹ phù phiếm, quanh hộp lấp lánh được khảm vô số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gap-nan-ga-cho-quyen-than/4680270/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.