Chương 21
Phan Tuyết Ngưng nhìn rất rõ ràng, nhưng trong lòng lại vô cùng hỗn loạn, có thể không nghĩ gì là tốt nhất.
Tay phải của nàng ta phế rồi.
Hôm qua đại phu đến xem nói xương tay nàng ta đã gãy, chỉ có thể cố gắng hết sức băng bó, lại cho nàng ta đắp thuốc, đợi từ từ lành lại, ngày thường đeo một chiếc vòng tay rộng hơn hoặc buộc một chiếc khăn tay đẹp mắt ở cổ tay, bề ngoài không có gì đáng ngại, nhưng về sau không nhấc lên được, mọi việc chỉ có thể dựa vào tay trái.
Phan Tuyết Ngưng nghĩ đến kỹ năng thêu thùa mà mình khổ luyện, khóc cả đêm đến mức không thể khóc được nữa, khi tỉnh lại thì mắt sưng đỏ, nheo mắt ngây ngốc nhìn ra bên ngoài.
“Tiểu thư, bữa ăn đã chuẩn bị xong, bây giờ tiểu thư có dùng không ạ.” Nha hoàn Thúy Mai ở bên cạnh cửa hỏi.
Đây là nha hoàn Phan Thị cho nàng ta, còn một người nữa tên là Thúy Đào, đều là những người ít nói ít cười. Hôm qua Phan Tuyết Ngưng bóng gió hỏi thăm rất lâu nhưng nửa chữ cũng không thể moi được.
Phan Tuyết Ngưng cảm thấy tên của hai nha hoàn vừa quê vừa khó nghe, cũng lười đổi, nên cứ để như vậy.
Nàng ta lật người không để ý đến Thúy Mai, động đậy giữa chừng thì chạm đến vết thương, đau đến xé tim xé phổi, toàn thân co giật một cái. Dưới sự đau đớn tột cùng, nàng ta đột nhiên ngồi dậy.
“Ta ăn.” Nàng ta nói, “Ta muốn ăn cơm.”
Vẫn còn ở Hầu phủ, nàng ta vẫn còn sống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gap-nan-ga-cho-quyen-than/4680268/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.