Chương 2
Thanh Ngữ tỉnh giấc khi trời đã sáng tỏ. Ánh sáng ban mai trong trẻo chiếu qua khe cửa rọi vào mắt, nàng mơ màng ngáp một cái rồi chậm rãi tỉnh lại.
Trong lúc mơ màng, nàng nhìn thấy cánh cửa gỗ chạm khắc hoa văn tinh xảo, cổ kính và nặng nề, nàng ngỡ như đang ở nhà. Cảm giác toàn thân tê dại bỗng khiến nàng giật mình, Thanh Ngữ mới ý thức được những chuyện đã xảy ra gần đây, và mình đang ở đâu.
Nàng ngồi cứng đờ bên cửa suốt đêm, trên má bị những hoa văn chạm khắc trên cửa in hằn những vết sâu, vừa đau vừa ngứa. Nàng khẽ nhúc nhích thân thể, toàn thân xương cốt đều kêu gào khó chịu. Vịn vào khung cửa đứng dậy, chiếc áo trượt khỏi lưng nàng. Nàng nhặt lên xem, là áo choàng gấm tối màu có họa tiết con sếu màu vàng, rộng đến mức có thể trùm kín nàng từ đầu đến chân.
Thanh Ngữ hoảng hốt nhìn xuống vạt áo, chất liệu vải mỏng manh quả nhiên bị nàng đè cho nhăn nhúm, may mắn là nơi này siêng năng quét dọn nên mặt đất sạch sẽ, không dính nhiều bụi bẩn.
Nàng cũng không biết vì sao mình lại khóc rồi ngủ thiếp đi, may mắn là chủ nhà không trách tội việc nàng tự ý đi vào phòng.
Nàng muốn cảm ơn Tam gia, nhưng khi đẩy cửa ra mới phát hiện mọi người đã bận rộn từ lâu, cả viện yên ắng mà nhộn nhịp hẳn lên. Tìm một người hầu để hỏi thăm, nàng mới biết Tam gia đã vào cung sớm từ trước khi trời sáng, sớm nhất cũng phải đến chiều mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gap-nan-ga-cho-quyen-than/4680249/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.