Mục Nhiên là bảo bảo ngoan, bị Lương Viễn Triết bắt đi ba ngày không lên lớp, trong lòng đầy cảm giác có lỗi. Vì vậy cả đêm Mục bảo bảo đều thực tự giác ở thư viện học đến mười giờ, cho đến khi người quản lý cũng tan tầm mới thu thập này nọ về ký túc xá.
Phòng ký túc xá lý chỉ có Lục Vũ Hạo, đang ngồi lên mạng bên bàn, trên mặt đất là một cái hộp siêu lớn.
“Đây là cái gì?” Mục Nhiên rất ngạc nhiên.
“Chuyển phát nhanh của cậu, lúc đưa tới cậu không ở đây, cho nên tôi ký nhận giúp cậu.”Lục Vũ Hạo trả lời.
“Của tôi?” Mục Nhiên ngoài ý muốn, nhìn nhìn cái thùng, thật sự là đề tên mình.
Người gởi là một trang web mua sắm, Mục Nhiên dùng dao nhỏ mở thùng, phát hiện bên trong đều là trang phục mùa đông thật dày, còn có một tấm thiệp trang web gởi kèm. Sau khi xem xong nội dung, Mục bảo bảo ngây ngô cười, trái tim trở nên ấm áp.
Cùng lúc đó, Lương thiếu gia đang ở trong văn phòng giáo viên phụ trách, mua sắm tưng bừng hết trang web này đến trang web khác.
“Vì sao em lại không về ký túc xá?” Anh họ giáo viên run rẩy hỏi.
“Anh câm miệng!” Lương Viễn Triết không thèm để ý hắn, tiếp tục nhấp chuột, không ngừng mua đồ cho tâm can nhà mình.
“Anh muốn nói cho bác—”
“Em đây liền làm thịt anh!”
Anh họ lệ rơi đầy mặt, những ngày này không dễ dàng mà trôi qua.
Vì vậy vài ngày sau, Mục Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gap-mat/2128018/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.