Sáng sớm khởi hành, đi liền hai ngày đã gần đến thành kế tiếp.
Vào thành đúng lúc trời đang mưa nhỏ dai dẳng, Thẩm Du Khanh che kín mũ choàng, mưa bụi lất phất, cả người có chút hơi lạnh.
Đoàn người đi qua phố dài, đến thành Tây dừng trước một ngôi nhà.
Ngụy Nghiên giơ tay phân phó người, nói xong mới quay lại nhìn nàng.
Gió lớn, thổi vạt áo hắn tung bay phần phật, đôi mắt thâm sâu bắn về phía nàng, từ ngày đó hai người rất ít nói chuyện, lúc cưỡi ngựa hắn đi đầu, Thẩm Du Khanh đi cuối cùng, có trao đổi gì cũng chỉ đến chỗ hắn ở nói vài câu.
"Cho người dọn dẹp sân đi, nghỉ ngơi chỉnh đốn xong hạ nhân sẽ mang ngươi đến Đông viện." Ngụy Nghiên để lại một câu, đi nhanh vào trong.
Có người hầu đi từ bên trong ra, cung kính nói: "Thẩm cô nương, mời đi theo nô tỳ."
Nhà cửa xem như rộng rãi, hẳn là mua đã lâu, trong viện bài trí cũng không nhiều.
Thẩm Du Khanh vào phòng trước tiên bảo người chuẩn bị nước tắm gội, cởi áo ngoài, hơi nước lượn lờ, mờ mịt tản ra.
Nàng dựa vào thùng gỗ, Thẩm Du Khanh hai tròng mắt hơi khép lại, trong đầu chợt hiện ra khuôn mặt như đao khắc kia.
Nụ cười ph óng đãng không chút kìm chế.
Cửa bỗng có tiếng gõ, Thẩm Du Khanh mở mắt, lập tức cầm trên khăn trên giá áo quấn mình, "Ai?"
Cách một tấm bình phong là bóng hình người đàn ông cao lớn.
Ngụy Nghiên cho nàng thời gian nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-den-mac-bac/3593926/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.