Lại thêm một năm mới, xe ngựa lộc cộc đi qua, dừng trước cửa Thẩm phủ ở Cù Châu.
Đoàn ngựa dừng ở bên đường, phía trên một người đàn ông cao lớn xoay người đi xuống.
Màn xe xốc lên, một cô bé da thịt mềm mại, trắng nõn, mặc áo dài gấm thêu vân mây, mặt mày sáng sủa nhanh nhẹn, búi tóc thành hai quả đào chạy tới bên người đàn ông, tay nhỏ duỗi ra, cười hì hì hô: "Cha ơi!"
Ngụy Nghiên khom lưng bế cô bé lên tay, mắt đen lấp lánh ánh cười, "Triều Triều, trong xe ngựa nghe mẹ con nói chưa?"
"Nghe rồi ạ, cha ơi, Triều Triều rất ngoan." Tiểu Triều Triều vui sướng nói.
Tiếng nói vừa dứt, bên trong xe ngựa lại có một cậu bé mặc cẩm y ngọc bào bước ra, tuổi tác cũng xấp xỉ cô bé kia, cậu diện mạo có thần, tuổi còn nhỏ nhưng đã có một phong thái trầm ổn nhất định. Vừa nhìn thấy Ngụy Nghiên đã học theo quân sĩ ôm quyền, "Cha."
Ngụy Nghiên một tay ôm con gái, một tay vỗ vai con trai.
Cửa son mở ra, Vương thị nghe nói có xe ngựa về Cù Châu, vội vàng dẫn người ra ngoài đi đón đã nhìn thấy một đôi song sinh tròn trịa trắng trẻo, cười hết sức vui mừng.
"Uyển Nhi, Triều Triều, mau tới đây để bà ngoại ôm một cái."
Ngụy Nghiên cúi người thả cô bé tự chạy qua, cậu bé nghe gọi mình là Uyển Nhi cũng có mấy phần không tình nguyện, cậu là nam tử hán, Uyển Nhi rõ ràng là tên con gái.
Thẩm Du Khanh xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-den-mac-bac/3593924/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.