"Vị phu nhân này, ngươi không sao chứ?"
Một giọng người quen thuộc truyền đến, bị rèm xe ngăn cách, một bóng người màu đỏ tươi lướt qua bên ngoài, đến gần xe ngựa, Thẩm Du Khanh nhướng mày, theo bản năng định đẩy anh ra, môi mấp máy, đột nhiên bị ấn dừng lại. "Đừng lên tiếng."
Ngụy Nghiên một tay ôm eo nàng, hai chân ép vào nhau, dùng lực dưới cánh tay, trực tiếp đem nàng kéo vào trong lòng.
Cỗ xe lắc lư.
Hai chân nàng kẹp chặt eo hắn và ép vào bụng hắn.
Vừa động một chút, hơi thở chắn càng trầm hơn
"Đừng lộn xộn, động nữa mọi người đều biết chúng ta ở trong xe ngựa làm gì đó."
Cỗ xe này nhỏ, lăn lộn cũng không được.
Trong mắt hắn ý cười xấu xa, nhìn thẳng vào nàng.
"Chúng ta làm cái gì chứ?" Thẩm Du Khanh trợn mắt nhìn hắn.
Ngụy Nghiên ôm nàng vào lòng, nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của nàng, nhếch lên khóe môi cười nói: "Ngươi nói chúng ta vừa làm cái gì?"
Nghĩ đến hắn làm mấy chuyện ác với mình, Thẩm Du Khanh không khỏi trừng mắt nhìn hắn.
Chỗ nào là chúng ta vậy, rõ ràng là hắn bức ép.
Tên lỗ m ãng vô liêm sỉ.
"Ta không sao, đa tạ công tử."
Bên ngoài xe ngựa, một con ngựa bất ngờ chạy ngang qua, vô tình đụng phải An Tầm Nghiêu, nàng định thu hút sự chú ý của Ngụy Nghiên, không ngờ có một kẻ thích xen vào chuyện người khác, trực tiếp đi tới đỡ nàng dậy.
An Tầm Nghiêu tránh đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-den-mac-bac/3593885/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.