Hắn nói sờ một chút nhưng tay vẫn cứ để yên, không chịu bắt lấy chỗ kia.
Thẩm Du Khanh sắc mặt hoàn toàn lạnh lùng, "Còn không buông tay sao."
"Ừ." Hắn đáp, tay vẫn không động, khóe miệng cong lên, làm như không có chuyện gì áp sát vào mặt nàng, "Sợ lạnh sao?"
"Mặc dày như vậy."
"Đồ khốn kiếp!" Thẩm Du Khanh dùng sức vung tay ra, Ngụy Nghiên lúc này mới nới lỏng cổ tay, nàng lảo đảo đứng dậy, lại đá hắn thêm một lần nữa rồi bỏ đi.
Ngụy Nghiên khoanh chân ngồi tại chỗ, nhìn bóng dáng cao gầy kia đi xa, đột nhiên nhếch miệng cười.
Nàng mặc dày đến mức không thể cảm nhận được gì ngoại trừ một vòng cung.
Ngụy Nghiên đứng dậy, cầm đao trong tay ôm vào trong lòng, tay kia phủi bụi quần rồi đi theo.
...
Đám người tụ tập bên lửa trại càng nhiều, cả nam lẫn nữ nhảy múa theo một vòng tròn.
Ngọn lửa ở giữa được xây thành hình nón, lửa cháy dữ dội xua tan đi cái giá lạnh của mùa đông.
Thẩm Du Khanh không có hứng thú với loại chuyện này, nàng muốn quay trở lại lều. Lục Hà mang theo bình nước nóng mới trong tay trở về, khẽ đáp, "Tiểu thư."
"Tiểu thư lạnh sao? Nô tỳ đi lấy cho người một bình nước nóng rồi đây."
Thẩm Du Khanh cầm bình nước nóng Lục Hà đưa cho, ôm vào trong tay, gật đầu: "Đã muộn rồi, chúng ta trở về đi."
Lục Hà sững người một lúc, quay lại thoáng nhìn Vương gia đang ôm đao trong tay, ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-den-mac-bac/3593873/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.