"Điện hạ..."
Hạ Hàn Thanh nghẹn ngào.
"Về sau huynh muốn làm Hạ Hàn Thanh mấy tuổi cũng được." Tiêu Tắc Tự cúi người xuống đặt đèn hoa đăng xuống bờ sông, nhìn nó chao đảo trôi ra giữa dòng.
Không biết ai đó bên tai bỗng nhiên hô lên.
"Này, đèn Khổng Minh, đèn Khổng Minh đã thắp lên rồi."
Tiêu Tắc Tự chậm rãi đứng dậy, cùng Hạ Hàn Thanh đứng bên bờ sông, không xa trong màn đêm từng điểm sáng dần nổi lên, cuối cùng ánh sáng càng lúc càng nhiều, cho đến khi trông như những vì sao tỏa khắp bầu trời.
Tiêu Tắc Tự lặng lẽ đứng thật lâu, mặc cho gió thổi tung mái tóc lòa xòa bên tai, tà áo bay phấp phới.
Điều y mong muốn chẳng qua là một thời thái bình như vậy.
"Về nhà thôi."
Tiêu Tắc Tự tiến lại gần, nắm tay Hạ Hàn Thanh, cùng sải bước trên phố đông đúc.
Đèn trong phủ tướng quân vẫn sáng, vừa bước vào cửa đã nghe thấy Giang Lăng và Tang Nguyệt đang thắp đèn Khổng Minh, Thính Lan ôm kiếm đứng một bên.
"Hạ Hầu ca ca, mau lại đây."
Tang Nguyệt từ sau khi bị Thính Lan dùng một cây trâm mua chuộc, liền trở nên nhiệt tình hơn, cả xưng hô cũng thay đổi.
Thính Lan bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy mở hỏa chiết tử, Giang Lăng và Tang Nguyệt nâng đèn Khổng Minh, Thính Lan giơ tay thắp sáng cây nến bên dưới.
Bách Nhận ngồi bên cạnh đang lén uống rượu ngon Tiêu Tắc Tự mới giấu đi.
"Ngươi trộm uống rượu của điện hạ, cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-tuong-quan-tan-tat/3707638/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.