"Tướng quân, ngài có biết bên ngoài họ đồn thế nào không? Họ đều nói ngài đắm chìm trong sắc đẹp, còn dung túng tiểu ngốc tử nạp thiếp, cười nhạo ngài nhu nhược."
Chưa đầy vài ngày, tin đồn bên ngoài đã lan truyền ầm ĩ, thậm chí còn có người phóng đại sự việc.
Nhân cơ hội này, lão phu nhân nhà họ Hạ đã quét dọn cả nhà từ trên xuống dưới, đề phòng những kẻ ăn cây táo rào cây sung, dám đặt điều chủ nhân.
Ngoài tám người đến từ trong cung, kẻ đáng đánh thì đánh, kẻ đáng đuổi thì gọi người đến bán.
Giang Lăng bị những lời đồn đó làm cho tức điên lên.
Trong lòng hắn, Hạ Hàn Thanh là một đại tướng quân bất khả chiến bại, sao có thể bị người đời sỉ nhục như vậy.
Hạ Hàn Thanh chỉ cười nhạt, đưa thức ăn cho cá chép cho Tiêu Tắc Tự, cùng y cho cá koi ăn bên bờ sông.
"Bõm" một tiếng, một con cá koi lớn màu đỏ trắng phóng lên khỏi mặt nước, vẩy nước tung tóe khắp mặt Tiêu Tắc Tự.
Tiêu Tắc Tự nhắm mắt lại, lấy hai tay quệt nước trên mặt, rồi tiếp tục cười vui vẻ.
"Tướng công... con cá này to quá."
Hạ Hàn Thanh lấy khăn tay ra, nhẹ nhàng lau những giọt nước còn đọng trên má y, hoàn toàn không để tâm đến những gì Giang Lăng vừa nói.
"Không cần để ý."
"Tướng quân!" Giang Lăng tức giận đến mức dậm chân. "Dù sao chúng ta cũng nên tìm cách dập tắt tin đồn."
Giang Lăng vẫn đứng đó, cố gắng thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-tuong-quan-tan-tat/3701682/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.