Giữa mùa hè nóng bức, thời tiết thành phố Vân cũng theo đó thay đổi thất thường.
Kỳ Nguyên mua ly trà sữa ở cổng trường, mới chậm rì rì lết về nhà.
Hiện tại đã là nửa sau của học kì, trường học không có quá nhiều buổi giảng, sinh viên năm tư như bọn họ đều đã tự đi tìm việc, rất ít người còn ở lại trong trường.
Có điều Kỳ Nguyên căn bản không có ý định tìm việc làm.
Sau khi tốt nghiệp, ý tưởng duy nhất của cậu chính là —— rốt cuộc học xong rồi!
Về sau đều không cần đi học nữa!
Trời mới biết ác long có cốt cách cứng rắn như cậu, ngày qua ngày học tập ở khoa múa có bao nhiêu thống khổ.
Kỳ Nguyên mỗi ngày đều cảm tưởng như gân rồng của mình sắp rút phăng ra tới nơi.
Cậu cũng không phải là loại rồng linh hoạt gì cho cam, cánh chỉ có gai xương, mỗi lần bị giáo viên chỉ đạo chuyên ngành đè xuống, Kỳ Nguyên liền muốn đạp đất hiện nguyên hình, cho người đối diện một bọc xương cánh siêu to khổng lồ của ác long.
Cũng may mắn tính tình cậu tốt, mấy năm đại học gần đây mới không để lộ dấu vết nào.
Chàng trai có khuôn mặt tuấn tú vô tội khẽ ngâm một bài hát, ôm trà sữa thong dong cuốc bộ.
Có lẽ là bị chiếc răng nanh lộ ra khi cười rộ lên của Kỳ Nguyên ảnh hưởng, người trong trường học đi tới đi lui gặp phải cậu, tâm tình bỗng nhiên dâng lên không ít.
"Tiểu Kỳ, đang về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-ta-than-ao-choang-cua-tui-rot-roi/2971644/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.