"Cô nương, người theo mật đạo rời đi đi, nơi này có bọn nô tỳ chống đỡ, người mau rời đi." Lục La Tử La đẩy Tần Hảo đi tìm mật đạo, che nàng ở sau lưng, che thật kín.
Cung nỏ trong tay Tần Hảo lại bắn ra, song song bắn ra ba cây ngân châm, người nhảy qua của sổ ngã xuống, còn một người ngã vào trong phòng. Nhưng ngân châm này vẫn không làm hắn chết ngay lập tức, hắn lảo đảo đứng dậy, hung hăng lao về phía Tần Hảo!
Lục La thét chói tai: "Cô nương, người đi mau!"
Trong lúc chỉ mành treo chuông, Trúc Hoài phá cửa xông vào, một đao chém ngã người nọ: "Thiếu phu nhân, người mang theo Lục La các nàng theo mật đạo rời đi. Tính toán có sai lầm một chút, lần này có vài nhóm người đến, lúc đầu không dưới năm mươi người, nhưng càng về sau càng có nhiều người đến! Thiếu phu nhân, người đi mau!"
So với bọn họ kinh hoảng, vào lúc này Tần Hảo ngược lại trấn định, nàng nhìn sắc trời bên ngoài, nhẹ nhàng hỏi: "Hiện tại là giờ nào?"
Trúc Hoài buộc mình phải bình tĩnh lại: "Giờ sửu canh ba."
"Đã đến lúc thu lưới. Trúc Hoài, bảo vệ cửa viện, ta muốn tất cả những người này đều ở lại Tùng Cảnh Viện!"
Giờ khắc này, Trúc Hoài thật sự thấy được bóng dáng thiếu gia từ trên người thiếu phu nhân. Lời vừa rồi tưởng như đơn giản, nhưng nói năng có khí phách, không để cho bất luận kẻ nào nghi ngờ!
Trúc Hoài cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, vác đao liền vọt vào trong sân chém giết.
"Cô nương?" Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-phu-quan-om-yeu/873051/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.