Xét thấy sức uy hiếp của giám đốc Thiệu, Vương Cẩm Duy và Ngạn Nghê lần lượt bị mang đi mà không hề có phản kháng.
Lúc Ngạn Nghê ngồi vào xe cảnh sát còn nắm tay Ngạn Hi không rời: "Anh, anh phải cố khuyên giám đốc Thiệu. Hai người là vợ chồng nên anh ấy nhất định sẽ nghe anh."
Ngạn Hi gạt tay cô ta xuống, bày vẻ mặt khó xử: "Em cũng biết trọng lượng lời nói trong nhà của anh thế nào đấy. Chẳng qua chỉ là thẩm vấn mà thôi, không phải ngồi tù, em đừng sợ. Có lẽ chỉ cần ngồi một buổi chiều là được về ngay ấy mà."
"Dù là nửa giây em cũng không ngồi nổi. Anh, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì em còn mặt mũi đâu nhìn người khác!"
Ngạn Hi nhướng mày: "Sao em có thể nói thế. Đến đồn cảnh sát có gì mà mất mặt? Đó là nơi trú ẩn của nhân dân, là áo bông nhỏ của đất nước, miễn lòng em không có khuất tất thì còn sợ ai nói gì."
Nửa câu sau của Ngạn Hi làm Ngạn Nghê lạnh cả gáy. Cô ta cẩn thận nhìn vẻ mặt Ngạn Hi, trước sau vẫn là dáng vẻ của đóa sen trắng không hiểu sự đời. Ngạn Nghê thầm nhủ có phải vừa rồi mình sinh ảo giác không.
Xe cảnh sát đã lăn bánh, Ngạn Hi thở phào nhẹ nhõm vẫy tay với chiếc xe đang đi xa. May mà xách người đi rồi chứ không bằng cái miệng kia của Ngạn Nghê thì cô ta đã để lộ mục đích lần này cậu về nhà cho Thiệu Chí Thần, đến lúc đó lại phiền to.
Cậu vừa quay đầu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-ong-cha-co-phong-cach-thoi-trang-smart-cua-tra-cong/1012525/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.