Dựa vào những lời đại phu dặn dò, Bảo Ninh nằm trên giường ba ngày, ngoại trừ đến nhà xí, chân nàng hầu như không dẫm trên mặt đất.
Ngày ngày Bùi Nguyên ở nhà chăm sóc nàng, nhưng dù sao gánh trách nhiệm trên vai, một số chuyện hắn nhất định phải tự mình giải quyết không thể giao cho người ngoài. Để cho tiện, Bùi Nguyên dứt khoát chuyển vài thứ từ thư phòng đến nhà chính, dựng bình phong ở giữa với Bảo Ninh, đợi khi Bảo Ninh ngủ, hắn nắm bắt thời gian xử lý công vụ. Khi Bảo Ninh tỉnh dậy, Bùi Nguyên hầu như làm bạn với nàng, thay y phục hay đút cơm cho nàng chưa từng qua tay người khác.
Lưu ma ma cảm động không thôi, vụng trộm nói với Bảo Ninh, thế gian này khó có được nam nhân tận tụy đến vậy, huống chi còn có tướng mạo anh tuấn, có gia nghiệp như thế, nàng thật sự có phúc lớn.
Lúc mới đầu Bảo Ninh cũng cảm thấy như vậy. Cho đến khi cảm thấy Bùi Nguyên hình như biến thành người khác, cả ngày nói nhảm hết bài này đến bài khác với nàng, nàng cũng cố gắng thông cảm, biết hắn không dễ dàng chút nào.
Nhưng thời gian lâu dài, nàng cảm thấy hơi phiền, thậm chí vừa nghe tiếng rèm cửa vang lên lập tức biết Bùi Nguyên đi vào, nàng nổi nóng muốn đuổi hắn ra ngoài.
Một đêm nọ, Bùi Nguyên tạm thời bị Ngụy Mông gọi ra ngoài, nói có chuyện quan trọng cần bàn bạc, Bảo Ninh ngồi cạnh bếp lò cắn hạt dưa.
Lúc gần đi đến cửa hắn có căn dặn: “Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966931/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.