Điểm tâm đã được dọn ra, bốc hơi khói nóng hổi mang theo mùi hương nghi ngút, vì sợ nhanh nguội lên chúng được úp lại bằng bát nhỏ.Chờ Bảo Ninh rửa mặt, thay y phục, Bùi Nguyên hoàn thành nhiệm vụ cho mấy con vật ăn.
Cừu nhỏ bị hắn giữ quá lâu, thật vất vả mới được tự do, nó vui vẻ chạy ra ngoài đuổi nhau với A Hoàng.
Một cừu một chó cùng chơi đùa, gặm cỏ dưới gốc cây lựu.Bùi Nguyên nhìn ra ngoài: "Con dê này đâu giống bị bệnh.""Phải nhìn kỹ, chân nó bị cà thọt, xương cũng không phát triển được." Bảo Ninh kéo tay áo, nhấc từng cái bát úp thức ăn lên: "Cũng có thể do thay đổi chỗ ở, trước kia ở chuồng cỏ, nó ăn không ngon ngủ không yên, bây giờ đến nơi khác tốt hơn, tâm trạng nhất định sẽ cải thiện."Bùi Nguyên đi ra đằng sau nàng, vòng cánh tay dựa vào bờ vai nhỏ bé, lười nhác hỏi nàng: "Vậy, tâm trạng bây giờ của nàng có tốt không?""Ừm..
tạm được."Bảo Ninh mím môi cười, cầm đũa chọc đĩa sủi cảo tôm.
Nàng rất vui, Bùi Nguyên nhớ những món nàng thích ăn, dù chỉ là một điều nhỏ không có ý nghĩa gì.Từ nhỏ đến lớn, nàng được mẫu thân và Quý Uẩn yêu thương quá ít, dưỡng thành tính tình này, dù chỉ nhận được một chút ân huệ, nàng sẽ vui vẻ hơn nửa ngày.Bảo Ninh nhìn Bùi Nguyên, trong lòng nàng nghĩ, Bùi Nguyên là trượng phu của nàng, hai người có quan hệ thân mật nên nàng có thể yêu cầu nhiều hơn, Bùi Nguyên còn có thể làm tốt hơn nữa, cách nghĩ này có quá đáng không?"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1683514/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.