Trên bùn có vài cái kén trứng to bằng móng tay, được bao phủ bởi lớp lông tơ màu nâu nhạt, không thấy con mẹ đâu, chắc là đang núp dưới bùn tĩnh dưỡng.Bảo Ninh lần đầu nhìn thấy đỉa đẻ trứng, nàng luôn nghĩ đó là một khối đặc và dính như trứng cá, trứng ếch, sau khi nghe Minh Di Nương giải thích, mới biết là cái kén.Dù đã chuẩn bị tâm lý, nàng vẫn cảm thấy nó mới lạ.Có tổng cộng năm kén trứng, hình dạng kỳ lạ, giống như hạt đậu phộng nhỏ, Bảo Ninh dùng tay cẩn thẩn gỡ kén ra, đặt trong lòng bàn tay.
Nàng không dám dùng đũa, sợ những mầm non yếu ớt này bị kẹp chết.Nàng cứ nơm nớp lo sợ con mẹ vì bảo vệ con, sẽ chui ra cắn nàng một phát, nhưng dường như nó chẳng hề không quan tâm, một chút tiếng động cũng không có.Bảo Ninh thở phào, cầm trong tay một nắm trứng kén mát lạnh, cho vào hũ sứ đã chuẩn bị từ tối qua.Bùi Nguyên không biết dậy từ bao giờ, dựa vào tường nhìn nàng.Bảo Ninh vẫn không hay biết, trong mắt nàng bây giờ chỉ có mấy cái kén kia, hũ sứ này to hơn cái hũ đựng con mẹ, bên trong đã phủ một lớp đất ẩm và mềm.Có lẽ do nuôi dưỡng tốt, những chiếc kén này đều rất chất lượng, Bảo Ninh cầm từng cái trứng kén phân biệt, đặt đầu có lỗ khí nhỏ vào trong bùn, sau đó phủ một lớp đất ẩm lên, cuối cùng phủ một lớp vải bông ẩm lên trên.Mỗi cái trứng kén có thể ấp ra mười mấy con, nhiều nhất hai mươi lăm con đỉa nhỏ, nếu may mắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1683502/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.