Ánh nắng buổi sáng chiếu vào xuyên qua lớp vải bố dày dặn, ánh sáng tỏa ra dịu nhẹ không chói chang như trước.
Bùi Nguyên dậy trước Bảo Ninh, tay nhéo mũi, chậm chạp mở mắt.
Hắn vẫn chưa tỉnh hẳn, nhìn căn phòng lộn xộn chợt nhíu mày, lại nhìn Bảo Ninh đang nằm sát tường, nhớ lại chuyện ngày hôm qua.
Lông mày hắn chau lại, mắt lộ ra tia hung ác.
Sự việc hôm qua đúng là ngoài ý muốn, nếu là bình thường hắn sẽ không để cho tên kia dễ dàng đắc thủ như vậy. Chỉ là hôm qua không biết có phải do hắn dầm mưa, độc tố trong cơ thể bỗng phát tác, trước kia chỉ có chân trái đau, nhưng lần này độc tố lây lan, khiến toàn thân dường như chỗ nào cũng đau đớn.
Mặc dù không đau đến mực chịu không nổi, nhưng vẫn khiến hắn phân tâm, cộng thêm tiếng mưa, làm hắn không phát hiện bên ngoài có người.
Đến khi nghe được một mùi hương lạ mới bừng tỉnh, bên người không có vũ khí, hắn bóp nát chén trà ném đi, tên kia bị đánh trúng nên chạy mất.
Nhưng do phát hiện quá trễ, mùi hương đó quá nồng khiến hắn không khống chế được, nên hắn đuổi Bảo Ninh đi. Lúc ấy, hắn cũng không nghĩ đến đây là hương kích tình, nhưng rõ ràng cảm nhận được cảm xúc bị mất kiểm soát.
Hắn biết rõ bản tính của mình, nếu hắn mà phát điên thật, dù có mười Bảo Ninh cũng kéo không nổi hắn.
Hắn không muốn làm tổn thương nàng, càng không muốn nàng nhìn thấy bộ dạng xấu xí của mình.
Nhưng sự việc sau đó...
Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat-2/1702986/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.